Thương bạn khó khăn, không có tiền đóng học phí, tôi không ngần ngại cho bạn vay ngay, mà không ngờ rằng ba mẹ bạn ở quê rất khá giả.
Chuyện cho bạn bè vay tiền có lẽ không phải quá xa lạ, hầu như ai cũng từng gặp phải. Nhiều người nói cứ thẳng thừng cự tuyệt để đỡ phiền lụy sau này. Nhưng không phải ai cũng đủ lạnh lùng để làm được thế. Tôi năm nay 27 tuổi, cũng từng cho hai người bạn vay tiền. Ở thời điểm đó, tôi vẫn còn là sinh viên, nên số tiền tôi cho họ vay là một khoản rất lớn.
Trong số hai người vay tiền tôi, một người là bạn thân từ thời cấp ba, cùng quê, nhưng học khác trường đại học. Lúc hỏi vay, bạn bảo rằng "thiếu tiền đóng học phí do mẹ chưa kịp gửi". Thương bạn nên tôi tin và đưa tiền ngay cho bạn.
Thời gian sau, tôi có dịp gặp lại các bạn cùng lớp và tiện hỏi mọi người xem có cho bạn đó vay tiền không? Tôi cũng có kể về tình hình của bạn để mọi người biết. Thế nhưng, tới đây tôi mới ngã ngửa khi biết sự thật là bạn vướng vào rất nhiều chuyện: học hành chểnh mảng, trộm cắp của bạn cùng phòng, sau đó bỏ học...
Rất sốc khi biết chuyện về bạn và lỡ trao nhầm lòng tin, nhưng thực sự tôi vẫn chưa từng trách bạn một câu nào, cũng chưa từng mở miệng đòi tiền bạn. Thế nhưng, thay vì thẳng thắn với tôi, bạn lại chọn cách tránh mặt từ đó đến giờ. Tất nhiên, số tiền tôi cho bạn vay cũng không hẹn ngày trả lại.
>> Tôi mất người bạn thân sau khi cho vay hai triệu đồng
Thực tế, ba mẹ bạn là người khá giả, nhưng họ đau lòng vì những gì bạn gây ra. Tôi biết, nếu đem chuyện bạn nợ tiền tôi để nói với hai bác thì chắc chắn họ sẽ trả thay ngay. Nhưng tôi thấy họ đã đủ khổ vì bạn rồi nên không nỡ. Coi như tôi mất số tiền đó và mất luôn người bạn kia.
Một trường hợp khác vay tiền tôi là một người bạn mới kết thân khi vào đại học. Bạn cũng vay tiền tôi với lý do "để đóng học phí". Nhưng thay vì tìm cách trốn tránh, biết bản thân khó khăn nên bạn hẹn đúng một năm sau trả nợ.
Và bạn nói được làm được. Thế nên, đến giờ, hai đứa tôi vẫn thân nhau mãi, dù học xong ra trường mỗi đứa một nơi. Sau này, khi tôi gặp biến cố trong cuộc sống, chính bạn lại luôn tìm cách giúp đỡ tôi mình hết lòng, dù bản thân tôi không bao giờ than thở.
Vậy nên, tôi vẫn luôn giữ một quan điểm sống hết lòng với bạn bè, còn lại là tùy duyên. Với tôi, mất tiền không quan trọng bằng mất bạn. Vì tiền có thể kiếm lại được, hoặc nếu không thì tiêu xài ít đi một chút cũng xong. Còn tình cảm, lòng tin một khi đã mất rồi thì không bao giờ lấy lại được.
- Cho anh em vay 1.000 đồng tôi cũng đòi nợ bằng được
- Hai lần cho bạn thân vay tiền đều bị quỵt nợ
- Bạn thân khó chịu khi tôi đòi nợ 10 triệu suốt 5 năm
- Cho người thân vay một tỷ đồng nhưng 10 năm không trả
- Cả gia đình nói tôi ích kỷ vì không cho chị gái vay tiền mua nhà
- Bốn anh chị nhăm nhe vay tiền tôi
Đăng thảo luận